题 tí 回 huí 山 shān 人 rén 画 huà 像 xiàng - - 宇 yǔ 文 wén 孝 xiào 叔 shū
仙 xiān 踪 zōng 久 jiǔ 矣 yǐ 闭 bì 禅 chán 关 guān , , 忽 hū 遇 yù 高 gāo 人 rén 唤 huàn 得 dé 还 hái 。 。
创 chuàng 就 jiù 琳 lín 宫 gōng 依 yī 岌 jí 嶪 yè , , 移 yí 来 lái 真 zhēn 像 xiàng 带 dài 斓 lán 斑 bān 。 。
路 lù 通 tōng 远 yuǎn 浦 pǔ 重 chóng 重 chóng 水 shuǐ , , 楼 lóu 倚 yǐ 长 cháng 松 sōng 面 miàn 面 miàn 山 shān 。 。
酌 zhuó 我 wǒ 一 yī 杯 bēi 如 rú 有 yǒu 意 yì , , 坐 zuò 令 lìng 衰 shuāi 脸 liǎn 变 biàn 朱 zhū 颜 yán 。 。
题回山人画像。宋代。宇文孝叔。仙踪久矣闭禅关,忽遇高人唤得还。 创就琳宫依岌嶪,移来真像带斓斑。 路通远浦重重水,楼倚长松面面山。 酌我一杯如有意,坐令衰脸变朱颜。