还 hái 舍 shě 作 zuò - - 宇 yǔ 文 wén 虚 xū 中 zhōng
燕 yān 山 shān 归 guī 来 lái 头 tou 已 yǐ 白 bái , , 自 zì 笑 xiào 客 kè 中 zhōng 仍 réng 作 zuò 客 kè 。 。
此 cǐ 生 shēng 悲 bēi 欢 huān 不 bù 可 kě 料 liào , , 况 kuàng 复 fù 吾 wú 年 nián 过 guò 半 bàn 百 bǎi 。 。
故 gù 人 rén 惊 jīng 我 wǒ 酒 jiǔ 尚 shàng 狂 kuáng , , 为 wèi 洗 xǐ 瓶 píng 罍 léi 贮 zhù 春 chūn 色 sè 。 。
酒 jiǔ 阑 lán 人 rén 散 sàn 月 yuè 盈 yíng 庭 tíng , , 静 jìng 听 tīng 清 qīng 渠 qú 流 liú 㶁 guó 㶁 guó 。 。
还舍作。宋代。宇文虚中。燕山归来头已白,自笑客中仍作客。 此生悲欢不可料,况复吾年过半百。 故人惊我酒尚狂,为洗瓶罍贮春色。 酒阑人散月盈庭,静听清渠流㶁㶁。