题 tí 金 jīn 山 shān 雄 xióng 跨 kuà 亭 tíng - - 江 jiāng 定 dìng 斋 zhāi
漠 mò 漠 mò 杨 yáng 花 huā 满 mǎn 渡 dù 头 tóu , , 东 dōng 方 fāng 助 zhù 我 wǒ 作 zuò 山 shān 游 yóu 。 。
凌 líng 空 kòng 地 dì 势 shì 欲 yù 吞 tūn 海 hǎi , , 绕 rào 寺 sì 渡 dù 声 shēng 长 zhǎng 带 dài 秋 qiū 。 。
远 yuǎn 近 jìn 烟 yān 光 guāng 分 fēn 岸 àn 色 sè , , 高 gāo 低 dī 塔 tǎ 影 yǐng 浸 jìn 江 jiāng 流 liú 。 。
栏 lán 干 gàn 倚 yǐ 遍 biàn 无 wú 穷 qióng 思 sī , , 频 pín 唤 huàn 吟 yín 杯 bēi 洗 xǐ □ chóu 愁 。 。
题金山雄跨亭。宋代。江定斋。漠漠杨花满渡头,东方助我作山游。 凌空地势欲吞海,绕寺渡声长带秋。 远近烟光分岸色,高低塔影浸江流。 栏干倚遍无穷思,频唤吟杯洗□愁。