登 dēng 雁 yàn 门 mén 山 shān 绝 jué 顶 dǐng - - 朱 zhū 庆 qìng 朝 cháo
万 wàn 丈 zhàng 仙 xiān 山 shān 望 wàng 欲 yù 寒 hán , , 白 bái 云 yún 中 zhōng 断 duàn 出 chū 栏 lán 干 gàn 。 。
登 dēng 登 dēng 忽 hū 向 xiàng 峰 fēng 头 tóu 立 lì , , 好 hǎo 与 yǔ 凡 fán 人 rén 地 dì 上 shàng 看 kàn 。 。
登雁门山绝顶。宋代。朱庆朝。万丈仙山望欲寒,白云中断出栏干。 登登忽向峰头立,好与凡人地上看。