宇 yǔ 文 wén 氏 shì 庄 zhuāng 观 guān 海 hǎi 棠 táng 时 shí 海 hǎi 棠 táng 未 wèi 甚 shén 开 kāi 而 ér 余 yú 旦 dàn 夕 xī 归 guī 矣 yǐ 赋 fù 此 cǐ - - 李 lǐ 流 liú 谦 qiān
雨 yǔ 猛 měng 几 jǐ 终 zhōng 夕 xī , , 风 fēng 狂 kuáng 遂 suì 彻 chè 朝 cháo 。 。
眼 yǎn 缘 yuán 春 chūn 色 sè 醉 zuì , , 魂 hún 为 wèi 客 kè 愁 chóu 消 xiāo 。 。
泽 zé 国 guó 空 kōng 留 liú 滞 zhì , , 山 shān 房 fáng 恐 kǒng 寂 jì 寥 liáo 。 。
平 píng 芜 wú 烟 yān 一 yī 望 wàng , , 乡 xiāng 梦 mèng 太 tài 迢 tiáo 遥 yáo 。 。
宇文氏庄观海棠时海棠未甚开而余旦夕归矣赋此。宋代。李流谦。雨猛几终夕,风狂遂彻朝。 眼缘春色醉,魂为客愁消。 泽国空留滞,山房恐寂寥。 平芜烟一望,乡梦太迢遥。