游 yóu 安 ān 乐 lè 次 cì 句 jù 龙 lóng 元 yuán 应 yīng 韵 yùn - - 李 lǐ 流 liú 谦 qiān
得 dé 友 yǒu 何 hé 妨 fáng 并 bìng 辔 pèi 行 xíng , , 眼 yǎn 明 míng 木 mù 末 mò 数 shù 峰 fēng 横 héng 。 。
真 zhēn 游 yóu 与 yǔ 世 shì 寥 liáo 寥 liáo 隔 gé , , 滞 zhì 念 niàn 逢 féng 僧 sēng 稍 shāo 稍 shāo 平 píng 。 。
不 bù 复 fù 定 dìng 身 shēn 怀 huái 故 gù 宅 zhái , , 空 kōng 馀 yú 遗 yí 像 xiàng 閟 bì 荒 huāng 坑 kēng 。 。
莫 mò 教 jiào 学 xué 道 dào 伤 shāng 迟 chí 暮 mù , , 世 shì 路 lù 低 dī 回 huí 已 yǐ 半 bàn 生 shēng 。 。
游安乐次句龙元应韵。宋代。李流谦。得友何妨并辔行,眼明木末数峰横。 真游与世寥寥隔,滞念逢僧稍稍平。 不复定身怀故宅,空馀遗像閟荒坑。 莫教学道伤迟暮,世路低回已半生。