游 yóu 龙 lóng 角 jiǎo 山 shān 福 fú 志 zhì 院 yuàn - - 李 lǐ 流 liú 谦 qiān
招 zhāo 提 tí 未 wèi 到 dào 只 zhǐ 闻 wén 名 míng , , 乘 chéng 兴 xìng 来 lái 游 yóu 意 yì 最 zuì 真 zhēn 。 。
出 chū 郭 guō 都 dōu 无 wú 三 sān 十 shí 里 lǐ , , 同 tóng 行 háng 恰 qià 有 yǒu 两 liǎng 三 sān 人 rén 。 。
入 rù 门 mén 竹 zhú 径 jìng 能 néng 明 míng 眼 yǎn , , 随 suí 处 chù 禅 chán 房 fáng 可 kě 着 zhe 身 shēn 。 。
莫 mò 怪 guài 山 shān 僧 sēng 拙 zhuō 言 yán 语 yǔ , , 十 shí 年 nián 已 yǐ 不 bù 踏 tà 红 hóng 尘 chén 。 。
游龙角山福志院。宋代。李流谦。招提未到只闻名,乘兴来游意最真。 出郭都无三十里,同行恰有两三人。 入门竹径能明眼,随处禅房可着身。 莫怪山僧拙言语,十年已不踏红尘。