拙 zhuō 诗 shī 奉 fèng 赠 zèng 富 fù 乐 lè 山 shān 海 hǎi 公 gōng 禅 chán 师 shī - - 宋 sòng 球 qiú
游 yóu 遍 biàn 西 xī 南 nán 转 zhuǎn 法 fǎ 轮 lún , , 归 guī 来 lái 挂 guà 锡 xī 旧 jiù 溪 xī 滨 bīn 。 。
师 shī 心 xīn 皎 jiǎo 皎 jiǎo 潭 tán 中 zhōng 月 yuè , , 世 shì 俗 sú 悠 yōu 悠 yōu 几 jǐ 上 shàng 尘 chén 。 。
白 bái 雪 xuě 眉 méi 毫 háo 俱 jù 晚 wǎn 暮 mù , , 碧 bì 云 yún 章 zhāng 句 jù 独 dú 清 qīng 新 xīn 。 。
近 jìn 来 lái 素 sù 壁 bì 皆 jiē 图 tú 像 xiàng , , 如 rú 满 mǎn 联 lián 成 chéng 七 qī 老 lǎo 人 rén 。 。
拙诗奉赠富乐山海公禅师。宋代。宋球。游遍西南转法轮,归来挂锡旧溪滨。 师心皎皎潭中月,世俗悠悠几上尘。 白雪眉毫俱晚暮,碧云章句独清新。 近来素壁皆图像,如满联成七老人。