留 liú 别 bié 寄 jì 元 yuán 裕 yù - - 李 lǐ 新 xīn
耳 ěr 熟 shú 英 yīng 声 shēng 相 xiāng 见 jiàn 晚 wǎn , , 解 jiě 颜 yán 一 yī 笑 xiào 尽 jǐn 天 tiān 真 zhēn 。 。
有 yǒu 鱼 yú 待 dài 客 kè 不 bù 妨 fáng 醉 zuì , , 无 wú 玉 yù 藏 cáng 花 huā 初 chū 厌 yàn 贫 pín 。 。
疏 shū 竹 zhú 已 yǐ 留 liú 清 qīng 夜 yè 月 yuè , , 好 hǎo 风 fēng 先 xiān 断 duàn 过 guò 江 jiāng 尘 chén 。 。
幽 yōu 居 jū 莫 mò 薙 tì 庭 tíng 前 qián 草 cǎo , , 枕 zhěn 葄 zuò 他 tā 时 shí 有 yǒu 故 gù 人 rén 。 。
留别寄元裕。宋代。李新。耳熟英声相见晚,解颜一笑尽天真。 有鱼待客不妨醉,无玉藏花初厌贫。 疏竹已留清夜月,好风先断过江尘。 幽居莫薙庭前草,枕葄他时有故人。