登 dēng 敛 liǎn 翠 cuì 亭 tíng - - 李 lǐ 若 ruò 水 shuǐ
伫 zhù 立 lì 危 wēi 亭 tíng 醉 zuì 眼 yǎn 宽 kuān , , 无 wú 边 biān 秋 qiū 色 sè 夕 xī 阳 yáng 间 jiān 。 。
牧 mù 儿 ér 腰 yāo 笛 dí 挽 wǎn 牛 niú 去 qù , , 却 què 放 fàng 半 bàn 川 chuān 云 yún 水 shuǐ 闲 xián 。 。
登敛翠亭。宋代。李若水。伫立危亭醉眼宽,无边秋色夕阳间。 牧儿腰笛挽牛去,却放半川云水闲。