春 chūn 日 rì 从 cóng 伯 bó 氏 shì 领 lǐng 子 zǐ 侄 zhí 郊 jiāo 行 xíng - - 吴 wú 锡 xī 畴 chóu
寒 hán 食 shí 清 qīng 明 míng 共 gòng 一 yī 时 shí , , 柔 róu 红 hóng 开 kāi 遍 biàn 野 yě 棠 táng 梨 lí 。 。
繁 fán 禽 qín 声 shēng 乐 yuè 风 fēng 光 guāng 丽 lì , , 弱 ruò 柳 liǔ 阴 yīn 浓 nóng 日 rì 脚 jiǎo 迟 chí 。 。
身 shēn 外 wài 生 shēng 涯 yá 何 hé 似 sì 酒 jiǔ , , 人 rén 间 jiān 局 jú 面 miàn 只 zhī 如 rú 棋 qí 。 。
行 xíng 春 chūn 莫 mò 待 dài 花 huā 飞 fēi 却 què , , 藉 jí 草 cǎo 开 kāi 樽 zūn 剩 shèng 赋 fù 诗 shī 。 。
春日从伯氏领子侄郊行。宋代。吴锡畴。寒食清明共一时,柔红开遍野棠梨。 繁禽声乐风光丽,弱柳阴浓日脚迟。 身外生涯何似酒,人间局面只如棋。 行春莫待花飞却,藉草开樽剩赋诗。