临 lín 川 chuān 道 dào 中 zhōng 寄 jì 汪 wāng 守 shǒu - - 李 lǐ 处 chù 权 quán
渐 jiàn 远 yuǎn 闽 mǐn 中 zhōng 地 dì 更 gèng 平 píng , , 土 tǔ 风 fēng 疏 shū 爽 shuǎng 语 yǔ 言 yán 轻 qīng 。 。
山 shān 浓 nóng 不 bù 减 jiǎn 嵩 sōng 高 gāo 翠 cuì , , 溪 xī 涨 zhǎng 浑 hún 如 rú 洛 luò 浦 pǔ 声 shēng 。 。
忽 hū 见 jiàn 槐 huái 花 huā 思 sī 举 jǔ 子 zǐ , , 欲 yù 求 qiú 萤 yíng 火 huǒ 遗 yí 书 shū 生 shēng 。 。
使 shǐ 君 jūn 元 yuán 是 shì 丈 zhàng 人 rén 行 xíng , , 回 huí 首 shǒu 铃 líng 斋 zhāi 空 kōng 复 fù 情 qíng 。 。
临川道中寄汪守。宋代。李处权。渐远闽中地更平,土风疏爽语言轻。 山浓不减嵩高翠,溪涨浑如洛浦声。 忽见槐花思举子,欲求萤火遗书生。 使君元是丈人行,回首铃斋空复情。