和 hé 胡 hú 吏 lì 部 bù 醇 chún 夫 fū - - 李 lǐ 复 fù
妙 miào 语 yǔ 飘 piāo 飘 piāo 慰 wèi 旅 lǚ 穷 qióng , , 自 zì 怜 lián 饥 jī 味 wèi 得 dé 甘 gān 丰 fēng 。 。
朱 zhū 弦 xián 恨 hèn 废 fèi 高 gāo 山 shān 久 jiǔ , , 明 míng 月 yuè 惊 jīng 投 tóu 按 àn 剑 jiàn 中 zhōng 。 。
垂 chuí 翅 chì 为 wèi 逢 féng 勍 qíng 敌 dí 勇 yǒng , , 倾 qīng 囊 náng 但 dàn 愧 kuì 鄙 bǐ 夫 fū 空 kōng 。 。
相 xiāng 从 cóng 知 zhī 便 biàn 忘 wàng 形 xíng 迹 jī , , 一 yī 鹗 è 先 xiān 曾 céng 玷 diàn 至 zhì 公 gōng 。 。
和胡吏部醇夫。宋代。李复。妙语飘飘慰旅穷,自怜饥味得甘丰。 朱弦恨废高山久,明月惊投按剑中。 垂翅为逢勍敌勇,倾囊但愧鄙夫空。 相从知便忘形迹,一鹗先曾玷至公。