光 guāng 风 fēng 霁 jì 月 yuè 亭 tíng - - 吕 lǚ 人 rén 龙 lóng
江 jiāng 边 biān 回 huí 首 shǒu 见 jiàn 峥 zhēng 嵘 róng , , 砥 dǐ 柱 zhù 颓 tuí 波 bō 气 qì 象 xiàng 狞 níng 。 。
三 sān 面 miàn 好 hǎo 山 shān 俱 jù 觌 dí 面 miàn , , 一 yī 泓 hóng 寒 hán 绿 lǜ 不 bù 闻 wén 声 shēng 。 。
月 yuè 从 cóng 康 kāng 节 jié 诗 shī 边 biān 吐 tǔ , , 风 fēng 向 xiàng 包 bāo 羲 xī 易 yì 里 lǐ 生 shēng 。 。
如 rú 此 cǐ 生 shēng 涯 yá 天 tiān 未 wèi 老 lǎo , , 更 gèng 须 xū 着 zhe 脚 jiǎo 外 wài 间 jiān 行 xíng 。 。
光风霁月亭。宋代。吕人龙。江边回首见峥嵘,砥柱颓波气象狞。 三面好山俱觌面,一泓寒绿不闻声。 月从康节诗边吐,风向包羲易里生。 如此生涯天未老,更须着脚外间行。