题 tí 青 qīng 龙 lóng 兴 xīng 化 huà 禅 chán 院 yuàn 方 fāng 丈 zhàng - - 李 lǐ 纲 gāng
廓 kuò 然 rán 丈 zhàng 室 shì 湛 zhàn 虚 xū 明 míng , , 地 dì 僻 pì 山 shān 空 kōng 万 wàn 象 xiàng 清 qīng 。 。
滴 dī 翠 cuì 老 lǎo 杉 shān 清 qīng 净 jìng 色 sè , , 锵 qiāng 金 jīn 流 liú 水 shuǐ 妙 miào 圆 yuán 声 shēng 。 。
殷 yīn 勤 qín 禅 chán 客 kè 邀 yāo 迎 yíng 厚 hòu , , 寂 jì 寞 mò 宰 zǎi 官 guān 身 shēn 世 shì 轻 qīng 。 。
野 yě 鹤 hè 孤 gū 云 yún 无 wú 不 bù 可 kě , , 会 huì 须 xū 还 hái 作 zuò 二 èr 龙 lóng 行 xíng 。 。
题青龙兴化禅院方丈。宋代。李纲。廓然丈室湛虚明,地僻山空万象清。 滴翠老杉清净色,锵金流水妙圆声。 殷勤禅客邀迎厚,寂寞宰官身世轻。 野鹤孤云无不可,会须还作二龙行。