和 hé 程 chéng 适 shì 正 zhèng 见 jiàn 赠 zèng 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 昭 zhāo 玘 qǐ
壮 zhuàng 岁 suì 干 gàn 名 míng 幸 xìng 起 qǐ 家 jiā , , 十 shí 年 nián 蹭 cèng 蹬 dèng 一 yī 长 cháng 嗟 jiē 。 。
凭 píng 陵 líng 初 chū 托 tuō 风 fēng 前 qián 鹢 yì , , 淘 táo 汰 tài 终 zhōng 随 suí 浪 làng 底 dǐ 沙 shā 。 。
没 méi 得 de 玄 xuán 机 jī 问 wèn 黄 huáng 檗 bò , , 却 què 将 jiāng 齐 qí 物 wù 付 fù 南 nán 华 huá 。 。
感 gǎn 君 jūn 怜 lián 我 wǒ 贻 yí 佳 jiā 句 jù , , 一 yī 段 duàn 秋 qiū 光 guāng 照 zhào 晚 wǎn 霞 xiá 。 。
和程适正见赠二首 其一。宋代。李昭玘。壮岁干名幸起家,十年蹭蹬一长嗟。 凭陵初托风前鹢,淘汰终随浪底沙。 没得玄机问黄檗,却将齐物付南华。 感君怜我贻佳句,一段秋光照晚霞。