和 hé 人 rén 松 sōng 江 jiāng - - 李 lǐ 洪 hóng
来 lái 往 wǎng 吴 wú 松 sōng 二 èr 十 shí 春 chūn , , 五 wǔ 湖 hú 烟 yān 月 yuè 旧 jiù 知 zhī 津 jīn 。 。
高 gāo 秋 qiū 枫 fēng 落 luò 哦 ó 佳 jiā 句 jù , , 斜 xié 日 rì 江 jiāng 边 biān 脍 kuài 细 xì 鳞 lín 。 。
谁 shuí 解 jiě 扁 piān 舟 zhōu 载 zài 西 xī 子 zǐ , , 独 dú 怜 lián 茶 chá 灶 zào 老 lǎo 诗 shī 人 rén 。 。
自 zì 惭 cán 遮 zhē 日 rì 长 cháng 安 ān 道 dào , , 深 shēn 愧 kuì 渔 yú 蓑 suō 浪 làng 漫 màn 身 shēn 。 。
和人松江。宋代。李洪。来往吴松二十春,五湖烟月旧知津。 高秋枫落哦佳句,斜日江边脍细鳞。 谁解扁舟载西子,独怜茶灶老诗人。 自惭遮日长安道,深愧渔蓑浪漫身。