退 tuì 将 jiāng - - 李 lǐ 龏 gōng
自 zì 惭 cán 战 zhàn 阵 zhèn 未 wèi 曾 zēng 亲 qīn , , 便 biàn 待 dài 归 guī 田 tián 养 yǎng 幸 xìng 身 shēn 。 。
随 suí 仗 zhàng 马 mǎ 闲 xián 秋 qiū 骨 gǔ 瘦 shòu , , 打 dǎ 毬 qiú 单 dān 散 sàn 晓 xiǎo 眉 méi 颦 pín 。 。
游 yóu 边 biān 尚 shàng 忆 yì 擒 qín 虓 xiāo 将 jiāng , , 画 huà 阁 gé 何 hé 堪 kān 作 zuò 老 lǎo 臣 chén 。 。
昨 zuó 日 rì 望 wàng 春 chūn 门 mén 外 wài 过 guò , , 铁 tiě 鞭 biān 惆 chóu 怅 chàng 暗 àn 生 shēng 尘 chén 。 。
退将。宋代。李龏。自惭战阵未曾亲,便待归田养幸身。 随仗马闲秋骨瘦,打毬单散晓眉颦。 游边尚忆擒虓将,画阁何堪作老臣。 昨日望春门外过,铁鞭惆怅暗生尘。