古 gǔ 春 chūn 谣 yáo - - 李 lǐ 龏 gōng
苍 cāng 梧 wú 云 yún 塞 sāi 东 dōng 风 fēng 路 lù , , 勾 gōu 芒 máng 太 tài 皞 hào 无 wú 行 xíng 处 chǔ 。 。
草 cǎo 啮 niè 枯 kū 泥 ní 后 hòu 土 tǔ 愁 chóu , , 桃 táo 花 huā 自 zì 满 mǎn 云 yún 中 zhōng 树 shù 。 。
黄 huáng 牛 niú 力 lì 作 zuò 兴 xīng 农 nóng 工 gōng , , 一 yī 犁 lí 细 xì 雨 yǔ 香 xiāng 蒙 méng 蒙 méng 。 。
阿 ā 香 xiāng 夜 yè 奉 fèng 玉 yù 皇 huáng 诏 zhào , , 捶 chuí 鼓 gǔ 空 kōng 唤 huàn 闲 xián 蛇 shé 虫 chóng 。 。
古春谣。宋代。李龏。苍梧云塞东风路,勾芒太皞无行处。 草啮枯泥后土愁,桃花自满云中树。 黄牛力作兴农工,一犁细雨香蒙蒙。 阿香夜奉玉皇诏,捶鼓空唤闲蛇虫。