题 tí 词 cí 山 shān - - 李 lǐ 健 jiàn
午 wǔ 庭 tíng 官 guān 事 shì 了 le , , 心 xīn 与 yǔ 白 bái 云 yún 闲 xián 。 。
泉 quán 脉 mài 泻 xiè 崖 yá 谷 gǔ , , 天 tiān 风 fēng 吹 chuī 佩 pèi 环 huán 。 。
花 huā 开 kāi 烟 yān 霭 ǎi 外 wài , , 人 rén 语 yǔ 翠 cuì 微 wēi 间 jiān 。 。
山 shān 色 sè 看 kàn 来 lái 好 hǎo , , 相 xiāng 留 liú 不 bù 放 fàng 还 hái 。 。
题词山。宋代。李健。午庭官事了,心与白云闲。 泉脉泻崖谷,天风吹佩环。 花开烟霭外,人语翠微间。 山色看来好,相留不放还。