和 hé 邓 dèng 巽 xùn 坡 pō 咏 yǒng 菊 jú 并 bìng 见 jiàn 寄 jì 韵 yùn - - 李 lǐ 曾 céng 伯 bó
天 tiān 涯 yá 秋 qiū 晚 wǎn 见 jiàn 孤 gū 芳 fāng , , 华 huá 发 fà 萧 xiāo 骚 sāo 易 yì 感 gǎn 伤 shāng 。 。
对 duì 酒 jiǔ 未 wèi 尝 cháng 忘 wàng 北 běi 海 hǎi , , 因 yīn 诗 shī 惟 wéi 恐 kǒng 瘦 shòu 东 dōng 阳 yáng 。 。
古 gǔ 心 xīn 翻 fān 得 dé 风 fēng 霜 shuāng 白 bái , , 冷 lěng 艳 yàn 宁 níng 随 suí 草 cǎo 木 mù 黄 huáng 。 。
惟 wéi 屈 qū 可 kě 餐 cān 陶 táo 可 kě 采 cǎi , , 蝶 dié 蜂 fēng 争 zhēng 得 de 识 shí 寒 hán 香 xiāng 。 。
和邓巽坡咏菊并见寄韵。宋代。李曾伯。天涯秋晚见孤芳,华发萧骚易感伤。 对酒未尝忘北海,因诗惟恐瘦东阳。 古心翻得风霜白,冷艳宁随草木黄。 惟屈可餐陶可采,蝶蜂争得识寒香。