术 shù 士 shì 余 yú 云 yún 谷 gǔ 求 qiú 诗 shī 和 hé 永 yǒng 国 guó 韵 yùn - - 李 lǐ 曾 céng 伯 bó
心 xīn 悟 wù 玄 xuán 机 jī 妙 miào 不 bù 传 chuán , , 家 jiā 虽 suī 谷 gǔ 口 kǒu 近 jìn 平 píng 泉 quán 。 。
且 qiě 谈 tán 方 fāng 外 wài 山 shān 林 lín 乐 lè , , 休 xiū 诧 chà 人 rén 间 jiān 将 jiàng 相 xiàng 权 quán 。 。
世 shì 事 shì 何 hé 如 rú 难 nán 逆 nì 睹 dǔ , , 吾 wú 生 shēng 已 yǐ 矣 yǐ 莫 mò 多 duō 缠 chán 。 。
未 wèi 能 néng 免 miǎn 俗 sú 聊 liáo 相 xiāng 问 wèn , , 更 gèng 活 huó 耕 gēng 桑 sāng 得 dé 几 jǐ 年 nián 。 。
术士余云谷求诗和永国韵。宋代。李曾伯。心悟玄机妙不传,家虽谷口近平泉。 且谈方外山林乐,休诧人间将相权。 世事何如难逆睹,吾生已矣莫多缠。 未能免俗聊相问,更活耕桑得几年。