宿 sù 祁 qí 阳 yáng 题 tí 县 xiàn 驿 yì - - 李 lǐ 曾 céng 伯 bó
垂 chuí 垂 chuí 白 bái 发 fà 老 lǎo 相 xiāng 催 cuī , , 末 mò 路 lù 崎 qí 岖 qū 毂 gǔ 又 yòu 推 tuī 。 。
万 wàn 里 lǐ 备 bèi 更 gèng 霜 shuāng 雪 xuě 苦 kǔ , , 十 shí 年 nián 重 zhòng 入 rù 瘴 zhàng 乡 xiāng 来 lái 。 。
休 xiū 思 sī 往 wǎng 事 shì 骖 cān 鸾 luán 去 qù , , 恍 huǎng 类 lèi 前 qián 身 shēn 化 huà 鹤 hè 回 huí 。 。
行 xíng 尽 jǐn 潇 xiāo 湘 xiāng 春 chūn 脉 mò 脉 mò , , 故 gù 人 rén 惟 wéi 有 yǒu 道 dào 边 biān 梅 méi 。 。
宿祁阳题县驿。宋代。李曾伯。垂垂白发老相催,末路崎岖毂又推。 万里备更霜雪苦,十年重入瘴乡来。 休思往事骖鸾去,恍类前身化鹤回。 行尽潇湘春脉脉,故人惟有道边梅。