和 hé 十 shí 五 wǔ 侄 zhí 见 jiàn 寄 jì - - 吴 wú 芾 fèi
草 cǎo 庐 lú 高 gāo 卧 wò 几 jǐ 经 jīng 春 chūn , , 被 bèi 褐 hè 深 shēn 藏 cáng 席 xí 上 shàng 珍 zhēn 。 。
已 yǐ 自 zì 闭 bì 门 mén 甘 gān 澹 dàn 泊 bó , , 不 bù 妨 fáng 琢 zuó 句 jù 自 zì 清 qīng 新 xīn 。 。
我 wǒ 惭 cán 老 lǎo 去 qù 同 tóng 流 liú 俗 sú , , 日 rì 念 niàn 归 guī 来 lái 作 zuò 野 yě 人 rén 。 。
此 cǐ 后 hòu 埙 xūn 篪 chí 酬 chóu 唱 chàng 罢 bà , , 因 yīn 风 fēng 见 jiàn 寄 jì 莫 mò 辞 cí 频 pín 。 。
和十五侄见寄。宋代。吴芾。草庐高卧几经春,被褐深藏席上珍。 已自闭门甘澹泊,不妨琢句自清新。 我惭老去同流俗,日念归来作野人。 此后埙篪酬唱罢,因风见寄莫辞频。