老 lǎo 妻 qī 生 shēng 朝 cháo 为 wèi 寿 shòu - - 吴 wú 芾 fèi
人 rén 生 shēng 七 qī 十 shí 古 gǔ 来 lái 稀 xī , , 我 wǒ 幸 xìng 君 jūn 今 jīn 及 jí 见 jiàn 之 zhī 。 。
教 jiào 得 dé 子 zi 能 néng 传 chuán 素 sù 业 yè , , 养 yǎng 成 chéng 孙 sūn 亦 yì 守 shǒu 清 qīng 规 guī 。 。
禀 bǐng 生 shēng 坎 kǎn 坷 kě 今 jīn 当 dāng 泰 tài , , 积 jī 善 shàn 初 chū 终 zhōng 志 zhì 不 bù 移 yí 。 。
白 bái 首 shǒu 喜 xǐ 为 wèi 林 lín 下 xià 伴 bàn , , 愿 yuàn 从 cóng 今 jīn 日 rì 到 dào 期 qī 颐 yí 。 。
老妻生朝为寿。宋代。吴芾。人生七十古来稀,我幸君今及见之。 教得子能传素业,养成孙亦守清规。 禀生坎坷今当泰,积善初终志不移。 白首喜为林下伴,愿从今日到期颐。