湖 hú 上 shàng 遣 qiǎn 兴 xìng - - 吴 wú 芾 fèi
闲 xián 来 lái 湖 hú 上 shàng 觅 mì 清 qīng 凉 liáng , , 竹 zhú 杖 zhàng 芒 máng 鞋 xié 野 yě 兴 xìng 长 zhǎng 。 。
青 qīng 嶂 zhàng 回 huí 环 huán 如 rú 洞 dòng 府 fǔ , , 绿 lǜ 波 bō 澄 chéng 澈 chè 似 shì 沧 cāng 浪 láng 。 。
枝 zhī 头 tóu 落 luò 絮 xù 随 suí 风 fēng 急 jí , , 水 shuǐ 面 miàn 浮 fú 鱼 yú 逐 zhú 饵 ěr 忙 máng 。 。
自 zì 笑 xiào 衰 shuāi 翁 wēng 无 wú 个 gè 事 shì , , 悠 yōu 然 rán 身 shēn 世 shì 两 liǎng 相 xiāng 忘 wàng 。 。
湖上遣兴。宋代。吴芾。闲来湖上觅清凉,竹杖芒鞋野兴长。 青嶂回环如洞府,绿波澄澈似沧浪。 枝头落絮随风急,水面浮鱼逐饵忙。 自笑衰翁无个事,悠然身世两相忘。