怀 huái 朱 zhū 晦 huì 庵 ān 先 xiān 生 shēng - - 汪 wāng 莘 shēn
道 dào 在 zài 羲 xī 皇 huáng 孰 shú 断 duàn 金 jīn , , 至 zhì 人 rén 出 chū 处 chù 合 hé 天 tiān 心 xīn 。 。
青 qīng 山 shān 白 bái 云 yún 有 yǒu 生 shēng 路 lù , , 流 liú 水 shuǐ 落 luò 花 huā 无 wú 足 zú 音 yīn 。 。
世 shì 外 wài 太 tài 古 gǔ 日 rì 色 sè 静 jìng , , 洞 dòng 中 zhōng 一 yī 片 piàn 春 chūn 风 fēng 深 shēn 。 。
自 zì 怜 lián 晚 wǎn 辈 bèi 服 fú 膺 yīng 久 jiǔ , , 亦 yì 许 xǔ 杖 zhàng 屦 jù 来 lái 相 xiāng 寻 xún 。 。
怀朱晦庵先生。宋代。汪莘。道在羲皇孰断金,至人出处合天心。 青山白云有生路,流水落花无足音。 世外太古日色静,洞中一片春风深。 自怜晚辈服膺久,亦许杖屦来相寻。