适 shì 蒙 méng 折 zhé 简 jiǎn 见 jiàn 约 yuē 烹 pēng 茶 chá 再 zài 次 cì 前 qián 韵 yùn - - 周 zhōu 必 bì 大 dà
清 qīng 明 míng 过 guò 后 hòu 日 rì 初 chū 迟 chí , , 春 chūn 服 fú 成 chéng 时 shí 瑟 sè 渐 jiàn 希 xī 。 。
浪 làng 蕊 ruǐ 总 zǒng 随 suí 流 liú 水 shuǐ 远 yuǎn , , 名 míng 花 huā 独 dú 待 dài 羽 yǔ 觞 shāng 飞 fēi 。 。
催 cuī 开 kāi 已 yǐ 奏 zòu 清 qīng 平 píng 调 diào , , 唱 chàng 彻 chè 犹 yóu 须 xū 金 jīn 缕 lǚ 衣 yī 。 。
活 huó 火 huǒ 新 xīn 泉 quán 太 tài 清 qīng 绝 jué , , 何 hé 如 rú 沉 chén 醉 zuì 咏 yǒng 而 ér 归 guī 。 。
适蒙折简见约烹茶再次前韵。宋代。周必大。清明过后日初迟,春服成时瑟渐希。 浪蕊总随流水远,名花独待羽觞飞。 催开已奏清平调,唱彻犹须金缕衣。 活火新泉太清绝,何如沉醉咏而归。