戏 xì 呈 chéng 珉 mín 禅 chán 师 shī - - 周 zhōu 麟 lín 之 zhī
我 wǒ 来 lái 何 hé 幸 xìng 识 shí 支 zhī 郎 láng , , 百 bǎi 丈 zhàng 峰 fēng 头 tóu 宝 bǎo 月 yuè 光 guāng 。 。
质 zhì 薄 báo 自 zì 怜 lián 非 fēi 燕 yàn 颔 hàn , , 途 tú 穷 qióng 谁 shuí 信 xìn 是 shì 龟 guī 肠 cháng 。 。
渐 jiàn 看 kàn 鬓 bìn 底 dǐ 千 qiān 丝 sī 白 bái , , 敢 gǎn 说 shuō 眉 méi 间 jiān 一 yì 点 diǎn 黄 huáng 。 。
坐 zuò 见 jiàn 锦 jǐn 溪 xī 秋 qiū 水 shuǐ 阔 kuò , , 不 bù 知 zhī 何 hé 日 rì 理 lǐ 归 guī 艎 huáng 。 。
戏呈珉禅师。宋代。周麟之。我来何幸识支郎,百丈峰头宝月光。 质薄自怜非燕颔,途穷谁信是龟肠。 渐看鬓底千丝白,敢说眉间一点黄。 坐见锦溪秋水阔,不知何日理归艎。