小 xiǎo 春 chūn 六 liù 花 huā 黄 huáng 菊 jú - - 岳 yuè 珂 kē
花 huā 时 shí 已 yǐ 是 shì 过 guò 重 chóng 阳 yáng , , 翠 cuì 干 gān 重 zhòng 开 kāi 满 mǎn 地 dì 黄 huáng 。 。
不 bù 为 wéi 晨 chén 晖 huī 借 jiè 颜 yán 色 sè , , 要 yào 将 jiāng 晚 wǎn 节 jié 看 kàn 芬 fēn 芳 fāng 。 。
宅 zhái 边 biān 岂 qǐ 必 bì 白 bái 衣 yī 至 zhì , , 瓮 wèng 里 lǐ 不 bù 妨 fáng 红 hóng 友 yǒu 香 xiāng 。 。
唤 huàn 起 qǐ 闲 xián 情 qíng 老 lǎo 元 yuán 亮 liàng , , 颓 tuí 然 rán 一 yī 醉 zuì 答 dá 秋 qiū 光 guāng 。 。
小春六花黄菊。宋代。岳珂。花时已是过重阳,翠干重开满地黄。 不为晨晖借颜色,要将晚节看芬芳。 宅边岂必白衣至,瓮里不妨红友香。 唤起闲情老元亮,颓然一醉答秋光。