罢 bà 官 guān 金 jīn 华 huá 手 shǒu 植 zhí 秋 qiū 香 xiāng 而 ér 去 qù 通 tōng 判 pàn 赋 fù 诗 shī 勉 miǎn 强 qiǎng 次 cì 韵 yùn - - 林 lín 季 jì 仲 zhòng
孤 gū 根 gēn 忆 yì 向 xiàng 雪 xuě 中 zhōng 移 yí , , 早 zǎo 被 bèi 春 chūn 风 fēng 次 cì 第 dì 知 zhī 。 。
夺 duó 汝 rǔ 岩 yán 栖 qī 近 jìn 城 chéng 郭 guō , , 多 duō 应 yīng 相 xiāng 怨 yuàn 不 bù 相 xiāng 思 sī 。 。
罢官金华手植秋香而去通判赋诗勉强次韵。宋代。林季仲。孤根忆向雪中移,早被春风次第知。 夺汝岩栖近城郭,多应相怨不相思。