移 yí 竹 zhú 次 cì 林 lín 英 yīng 伯 bó 韵 yùn 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 林 lín 季 jì 仲 zhòng
不 bù 向 xiàng 窗 chuāng 前 qián 着 zhuó 色 sè 新 xīn , , 老 lǎo 夫 fū 无 wú 处 chǔ 可 kě 安 ān 身 shēn 。 。
寒 hán 梢 shāo 已 yǐ 拔 bá 千 qiān 寻 xún 剑 jiàn , , 空 kōng 腹 fù 堪 kān 容 róng 数 shù 百 bǎi 人 rén 。 。
染 rǎn 泪 lèi 浪 làng 传 chuán 湘 xiāng 水 shuǐ 恨 hèn , , 结 jié 根 gēn 终 zhōng 伴 bàn 杜 dù 陵 líng 贫 pín 。 。
回 huí 头 tóu 万 wàn 事 shì 皆 jiē 衰 shuāi 歇 xiē , , 岁 suì 晚 wǎn 相 xiāng 从 cóng 尔 ěr 独 dú 亲 qīn 。 。
移竹次林英伯韵四首 其二。宋代。林季仲。不向窗前着色新,老夫无处可安身。 寒梢已拔千寻剑,空腹堪容数百人。 染泪浪传湘水恨,结根终伴杜陵贫。 回头万事皆衰歇,岁晚相从尔独亲。