岘 xiàn 山 shān 亭 tíng - - 易 yì 士 shì 达 dá
岘 xiàn 山 shān 亭 tíng 是 shì 昔 xī 人 rén 非 fēi , , 忍 rěn 读 dú 羊 yáng 公 gōng 堕 duò 泪 lèi 碑 bēi 。 。
回 huí 首 shǒu 山 shān 翁 wēng 花 huā 下 xià 处 chǔ , , 凄 qī 凄 qī 芳 fāng 草 cǎo 晚 wǎn 风 fēng 悲 bēi 。 。
岘山亭。宋代。易士达。岘山亭是昔人非,忍读羊公堕泪碑。 回首山翁花下处,凄凄芳草晚风悲。