陈 chén 药 yào 房 fáng 闻 wén 人 rén 禺 yú 溪 xī 黄 huáng 平 píng 岭 lǐng 春 chūn 日 rì 相 xiāng 过 guò 分 fèn 得 dé 琴 qín 字 zì - - 林 lín 尚 shàng 仁 rén
半 bàn 生 shēng 无 wú 厚 hòu 业 yè , , 只 zhǐ 合 hé 住 zhù 山 shān 林 lín 。 。
留 liú 客 kè 旋 xuán 沽 gū 酒 jiǔ , , 典 diǎn 衣 yī 因 yīn 买 mǎi 琴 qín 。 。
晴 qíng 窗 chuāng 行 xíng 野 yě 马 mǎ , , 高 gāo 树 shù 语 yǔ 春 chūn 禽 qín 。 。
彼 bǐ 此 cǐ 知 zhī 心 xīn 久 jiǔ , , 相 xiāng 看 kàn 意 yì 转 zhuǎn 深 shēn 。 。
陈药房闻人禺溪黄平岭春日相过分得琴字。宋代。林尚仁。半生无厚业,只合住山林。 留客旋沽酒,典衣因买琴。 晴窗行野马,高树语春禽。 彼此知心久,相看意转深。