梦 mèng 寒 hán 斋 zhāi - - 林 lín 希 xī 逸 yì
故 gù 人 rén 千 qiān 载 zǎi 隔 gé 幽 yōu 明 míng , , 昨 zuó 夜 yè 踌 chóu 躇 chú 过 guò 数 shù 更 gèng 。 。
握 wò 手 shǒu 不 bù 知 zhī 为 wèi 已 yǐ 死 sǐ , , 掀 xiān 髯 rán 犹 yóu 更 gèng 话 huà 无 wú 生 shēng 。 。
海 hǎi 山 shān 兜 dōu 率 shuài 归 guī 何 hé 乡 xiāng , , 漳 zhāng 浦 pǔ 咸 xián 阳 yáng 寤 wù 自 zì 惊 jīng 。 。
拥 yōng 被 bèi 长 cháng 吟 yín 天 tiān 未 wèi 晓 xiǎo , , 满 mǎn 檐 yán 落 luò 月 yuè 泪 lèi 如 rú 倾 qīng 。 。
梦寒斋。宋代。林希逸。故人千载隔幽明,昨夜踌躇过数更。 握手不知为已死,掀髯犹更话无生。 海山兜率归何乡,漳浦咸阳寤自惊。 拥被长吟天未晓,满檐落月泪如倾。