次 cì 韵 yùn 翁 wēng 承 chéng 之 zhī 见 jiàn 寄 jì 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 范 fàn 浚 jùn
人 rén 情 qíng 巇 xī 险 xiǎn 摧 cuī 车 chē 路 lù , , 世 shì 事 shì 变 biàn 迁 qiān 鸣 míng 屐 jī 廊 láng 。 。
自 zì 分 fēn 北 běi 宫 gōng 长 zhǎng 粝 lì 食 shí , , 懒 lǎn 从 cóng 东 dōng 壁 bì 借 jiè 馀 yú 光 guāng 。 。
林 lín 庐 lú 雪 xuě 后 hòu 梅 méi 含 hán 白 bái , , 篱 lí 落 luò 天 tiān 寒 hán 橘 jú 孕 yùn 黄 huáng 。 。
幽 yōu 意 yì 只 zhǐ 应 yīng 君 jūn 共 gòng 醉 zuì , , 何 hé 时 shí 拂 fú 石 shí 对 duì 倾 qīng 觞 shāng 。 。
次韵翁承之见寄二首 其一。宋代。范浚。人情巇险摧车路,世事变迁鸣屐廊。 自分北宫长粝食,懒从东壁借馀光。 林庐雪后梅含白,篱落天寒橘孕黄。 幽意只应君共醉,何时拂石对倾觞。