阳 yáng 台 tái 山 shān - - 范 fàn 致 zhì 虚 xū
伤 shāng 心 xīn 独 dú 立 lì 阳 yáng 台 tái 望 wàng , , 暮 mù 雨 yǔ 凄 qī 凉 liáng 宋 sòng 玉 yù 情 qíng 。 。
极 jí 目 mù 草 cǎo 深 shēn 云 yún 梦 mèng 泽 zé , , 连 lián 天 tiān 水 shuǐ 阔 kuò 汉 hàn 阳 yáng 城 chéng 。 。
当 dāng 年 nián 楚 chǔ 国 guó 山 shān 犹 yóu 在 zài , , 千 qiān 古 gǔ 襄 xiāng 王 wáng 梦 mèng 不 bù 成 chéng 。 。
往 wǎng 事 shì 悠 yōu 悠 yōu 魂 hún 已 yǐ 断 duàn , , 高 gāo 唐 táng 今 jīn 日 rì 有 yǒu 虚 xū 名 míng 。 。
阳台山。宋代。范致虚。伤心独立阳台望,暮雨凄凉宋玉情。 极目草深云梦泽,连天水阔汉阳城。 当年楚国山犹在,千古襄王梦不成。 往事悠悠魂已断,高唐今日有虚名。