和 hé 孟 mèng 东 dōng 野 yě 韵 yùn - - 范 fàn 偃 yǎn
散 sàn 策 cè 欲 yù 薄 bó 暮 mù , , 疏 shū 钟 zhōng 犹 yóu 殷 yīn 床 chuáng 。 。
风 fēng 烟 yān 函 hán 古 gǔ 趣 qù , , 岩 yán 壑 hè 生 shēng 幽 yōu 香 xiāng 。 。
仰 yǎng 首 shǒu 逼 bī 象 xiàng 纬 wěi , , 俯 fǔ 视 shì 渺 miǎo 川 chuān 光 guāng 。 。
向 xiàng 来 lái 非 fēi 突 tū 兀 wù , , 几 jǐ 成 chéng 虎 hǔ 豹 bào 场 chǎng 。 。
和孟东野韵。宋代。范偃。散策欲薄暮,疏钟犹殷床。 风烟函古趣,岩壑生幽香。 仰首逼象纬,俯视渺川光。 向来非突兀,几成虎豹场。