和 hé 吴 wú 仲 zhòng 庶 shù 游 yóu 碑 bēi 楼 lóu 大 dà 慈 cí 二 èr 寺 sì - - 范 fàn 纯 chún 仁 rén
锦 jǐn 城 chéng 寒 hán 食 shí 最 zuì 繁 fán 华 huá , , 游 yóu 骑 qí 翩 piān 翩 piān 杂 zá 钿 diàn 车 chē 。 。
烟 yān 染 rǎn 翠 cuì 行 xíng 环 huán 郭 guō 柳 liǔ , , 波 bō 摇 yáo 红 hóng 影 yǐng 隔 gé 江 jiāng 花 huā 。 。
长 cháng 年 nián 已 yǐ 觉 jué 春 chūn 如 rú 梦 mèng , , 远 yuǎn 客 kè 唯 wéi 应 yīng 醉 zuì 是 shì 家 jiā 。 。
回 huí 首 shǒu 乡 xiāng 关 guān 行 xíng 乐 lè 地 dì , , 风 fēng 光 guāng 正 zhèng 好 hǎo 路 lù 岐 qí 赊 shē 。 。
和吴仲庶游碑楼大慈二寺。宋代。范纯仁。锦城寒食最繁华,游骑翩翩杂钿车。 烟染翠行环郭柳,波摇红影隔江花。 长年已觉春如梦,远客唯应醉是家。 回首乡关行乐地,风光正好路岐赊。