和 hé 曹 cáo 演 yǎn 甫 fǔ 中 zhōng 秋 qiū 见 jiàn 怀 huái - - 范 fàn 纯 chún 仁 rén
去 qù 年 nián 对 duì 月 yuè 忆 yì 良 liáng 朋 péng , , 今 jīn 夕 xī 谁 shuí 同 tóng 塞 sāi 上 shàng 情 qíng 。 。
华 huá 发 fà 苍 cāng 颜 yán 人 rén 易 yì 老 lǎo , , 赏 shǎng 心 xīn 乐 lè 事 shì 古 gǔ 难 nán 并 bìng 。 。
戍 shù 楼 lóu 笛 dí 响 xiǎng 千 qiān 山 shān 迥 jiǒng , , 沙 shā 漠 mò 霜 shuāng 寒 hán 万 wàn 里 lǐ 明 míng 。 。
半 bàn 夜 yè 归 guī 鸿 hóng 飞 fēi 不 bù 断 duàn , , 好 hǎo 将 jiāng 幽 yōu 梦 mèng 到 dào 淮 huái 城 chéng 。 。
和曹演甫中秋见怀。宋代。范纯仁。去年对月忆良朋,今夕谁同塞上情。 华发苍颜人易老,赏心乐事古难并。 戍楼笛响千山迥,沙漠霜寒万里明。 半夜归鸿飞不断,好将幽梦到淮城。