将 jiāng 出 chū 蜀 shǔ 次 cì 仲 zhòng 庶 shù 送 sòng 行 xíng 诗 shī 韵 yùn 叙 xù 别 bié - - 范 fàn 纯 chún 仁 rén
远 yuǎn 客 kè 亲 qīn 仁 rén 岂 qǐ 素 sù 期 qī , , 况 kuàng 陪 péi 文 wén 酒 jiǔ 复 fù 经 jīng 时 shí 。 。
自 zì 惭 cán 拙 zhuō 宦 huàn 多 duō 迁 qiān 逐 zhú , , 每 měi 叹 tàn 良 liáng 朋 péng 易 yì 别 bié 离 lí 。 。
白 bái 首 shǒu 冯 féng 唐 táng 空 kōng 已 yǐ 老 lǎo , , 清 qīng 秋 qiū 宋 sòng 玉 yù 不 bù 胜 shèng 悲 bēi 。 。
仰 yǎng 公 gōng 早 zǎo 展 zhǎn 经 jīng 纶 lún 志 zhì , , 百 bǎi 辟 pì 方 fāng 今 jīn 待 dài 允 yǔn 釐 lí 。 。
将出蜀次仲庶送行诗韵叙别。宋代。范纯仁。远客亲仁岂素期,况陪文酒复经时。 自惭拙宦多迁逐,每叹良朋易别离。 白首冯唐空已老,清秋宋玉不胜悲。 仰公早展经纶志,百辟方今待允釐。