题 tí 道 dào 士 shì 潇 xiāo 碧 bì - - 姚 yáo 勉 miǎn
此 cǐ 君 jūn 苍 cāng 苍 cāng 谁 shuí 手 shǒu 植 zhí , , 万 wàn 个 gè 琅 láng 玕 gān 列 liè 如 rú 戟 jǐ 。 。
翠 cuì 寒 hán 绿 lǜ 净 jìng 不 bù 可 kě 唾 tuò , , 一 yī 片 piàn 化 huà 作 zuò 潇 xiāo 湘 xiāng 碧 bì 。 。
堂 táng 中 zhōng 有 yǒu 人 rén 有 yǒu 诗 shī 癖 pǐ , , 日 rì 坐 zuò 清 qīng 阴 yīn 听 tīng 玉 yù 击 jī 。 。
岩 yán 廊 láng 舜 shùn 正 zhèng 南 nán 风 fēng 琴 qín , , 不 bù 作 zuò 江 jiāng 边 biān 泪 lèi 斑 bān 滴 dī 。 。
题道士潇碧。宋代。姚勉。此君苍苍谁手植,万个琅玕列如戟。 翠寒绿净不可唾,一片化作潇湘碧。 堂中有人有诗癖,日坐清阴听玉击。 岩廊舜正南风琴,不作江边泪斑滴。