寄 jì 韩 hán 判 pàn 院 yuàn 南 nán 涧 jiàn 常 cháng 伯 bó 之 zhī 子 zǐ - - 姜 jiāng 特 tè 立 lì
每 měi 思 sī 南 nán 涧 jiàn 一 yī 凄 qī 然 rán , , 不 bú 见 jiàn 风 fēng 骚 sāo 二 èr 十 shí 年 nián 。 。
子 zi 厚 hòu 犹 yóu 能 néng 记 jì 先 xiān 友 yǒu , , 审 shěn 言 yán 且 qiě 喜 xǐ 有 yǒu 家 jiā 传 chuán 。 。
蜩 tiáo 螗 táng 声 shēng 乱 luàn 无 wú 遗 yí 响 xiǎng , , 山 shān 水 shuǐ 人 rén 亡 wáng 有 yǒu 绝 jué 弦 xián 。 。
海 hǎi 内 nèi 可 kě 能 néng 无 wú 法 fǎ 眼 yǎn , , 直 zhí 须 xū 参 cān 取 qǔ 祖 zǔ 师 shī 禅 chán 。 。
寄韩判院南涧常伯之子。宋代。姜特立。每思南涧一凄然,不见风骚二十年。 子厚犹能记先友,审言且喜有家传。 蜩螗声乱无遗响,山水人亡有绝弦。 海内可能无法眼,直须参取祖师禅。