春 chūn 日 rì 溪 xī 桥 qiáo - - 姚 yáo 孝 xiào 锡 xī
留 liú 恋 liàn 春 chūn 光 guāng 慰 wèi 病 bìng 颜 yán , , 无 wú 情 qíng 风 fēng 雨 yǔ 卷 juǎn 春 chūn 还 hái 。 。
阴 yīn 阴 yīn 密 mì 绿 lǜ 笼 lóng 溪 xī 暗 àn , , 细 xì 细 xì 疏 shū 红 hóng 点 diǎn 径 jìng 斑 bān 。 。
老 lǎo 去 qù 益 yì 怜 lián 诗 shī 思 sī 涩 sè , , 欢 huān 来 lái 聊 liáo 破 pò 酒 jiǔ 肠 cháng 悭 qiān 。 。
不 bù 嫌 xián 门 mén 外 wài 无 wú 车 chē 辙 zhé , , 得 dé 遂 suì 衰 shuāi 慵 yōng 一 yī 味 wèi 闲 xián 。 。
春日溪桥。宋代。姚孝锡。留恋春光慰病颜,无情风雨卷春还。 阴阴密绿笼溪暗,细细疏红点径斑。 老去益怜诗思涩,欢来聊破酒肠悭。 不嫌门外无车辙,得遂衰慵一味闲。