春 chūn 多 duō 日 rì - - 施 shī 枢 shū
春 chūn 到 dào 溪 xī 山 shān 已 yǐ 近 jìn 旬 xún , , 寻 xún 春 chūn 犹 yóu 自 zì 负 fù 深 shēn 情 qíng 。 。
爱 ài 闲 xián 长 zhǎng 向 xiàng 梅 méi 边 biān 立 lì , , 趁 chèn 暖 nuǎn 时 shí 从 cóng 竹 zhú 下 xià 行 xíng 。 。
苦 kǔ 乏 fá 诗 shī 材 cái 无 wú 可 kě 借 jiè , , 更 gèng 嫌 xián 酒 jiǔ 病 bìng 有 yǒu 馀 yú 酲 chéng 。 。
算 suàn 来 lái 岂 qǐ 是 shì 因 yīn 名 míng 利 lì , , 才 cái 有 yǒu 关 guān 心 xīn 便 biàn 不 bù 清 qīng 。 。
春多日。宋代。施枢。春到溪山已近旬,寻春犹自负深情。 爱闲长向梅边立,趁暖时从竹下行。 苦乏诗材无可借,更嫌酒病有馀酲。 算来岂是因名利,才有关心便不清。