东 dōng 山 shān 怀 huái 谢 xiè 傅 fù 用 yòng 礼 lǐ 灭 miè 翁 wēng 韵 yùn - - 洪 hóng 咨 zī 夔 kuí
金 jīn 堂 táng 石 shí 室 shì 旧 jiù 徜 cháng 徉 yáng , , 被 bèi 发 fā 依 yī 然 rán 下 xià 大 dà 荒 huāng 。 。
月 yuè 送 sòng 婵 chán 娟 juān 华 huá 落 luò 蕊 ruǐ , , 云 yún 移 yí 缥 piāo 缈 miǎo 湿 shī 疏 shū 篁 huáng 。 。
桓 huán 伊 yī 筝 zhēng 外 wài 深 shēn 情 qíng 酒 jiǔ , , 幼 yòu 度 dù 棋 qí 边 biān 定 dìng 力 lì 香 xiāng 。 。
往 wǎng 古 gǔ 来 lái 今 jīn 开 kāi 阖 hé 眼 yǎn , , 楼 lóu 头 tóu 吹 chuī 面 miàn 朔 shuò 风 fēng 凉 liáng 。 。
东山怀谢傅用礼灭翁韵。宋代。洪咨夔。金堂石室旧徜徉,被发依然下大荒。 月送婵娟华落蕊,云移缥缈湿疏篁。 桓伊筝外深情酒,幼度棋边定力香。 往古来今开阖眼,楼头吹面朔风凉。