独 dú 醒 xǐng 亭 tíng - - 洪 hóng 咨 zī 夔 kuí
今 jīn 来 lái 古 gǔ 往 wǎng 江 jiāng 山 shān 老 lǎo , , 地 dì 尽 jǐn 天 tiān 穷 qióng 草 cǎo 木 mù 愁 chóu 。 。
为 wèi 问 wèn 大 dài 夫 fū 能 néng 饮 yǐn 否 fǒu , , 芙 fú 蓉 róng 落 luò 尽 jǐn 菊 jú 花 huā 秋 qiū 。 。
独醒亭。宋代。洪咨夔。今来古往江山老,地尽天穷草木愁。 为问大夫能饮否,芙蓉落尽菊花秋。