蔡 cài 瞻 zhān 明 míng 寺 sì 丞 chéng 有 yǒu 诗 shī 见 jiàn 简 jiǎn 次 cì 其 qí 韵 yùn - - 洪 hóng 适 shì
漱 shù 芳 fāng 倾 qīng 液 yè 饱 bǎo 心 xīn 胸 xiōng , , 久 jiǔ 矣 yǐ 高 gāo 名 míng 在 zài 郢 yǐng 中 zhōng 。 。
遂 suì 请 qǐng 丛 cóng 祠 cí 方 fāng 养 yǎng 气 qì , , 卜 bǔ 居 jū 萧 xiāo 寺 sì 且 qiě 谈 tán 空 kōng 。 。
结 jié 交 jiāo 许 xǔ 入 rù 芝 zhī 兰 lán 室 shì , , 招 zhāo 隐 yǐn 奚 xī 须 xū 桑 sāng 苎 zhù 翁 wēng 。 。
妙 miào 语 yǔ 鼎 dǐng 来 lái 惊 jīng 创 chuàng 见 jiàn , , 益 yì 惭 cán 白 bái 豕 shǐ 过 guò 河 hé 东 dōng 。 。
蔡瞻明寺丞有诗见简次其韵。宋代。洪适。漱芳倾液饱心胸,久矣高名在郢中。 遂请丛祠方养气,卜居萧寺且谈空。 结交许入芝兰室,招隐奚须桑苎翁。 妙语鼎来惊创见,益惭白豕过河东。