次 cì 韵 yùn 曾 céng 宏 hóng 父 fù 欲 yù 赏 shǎng 山 shān 宫 gōng 梅 méi 花 huā - - 洪 hóng 适 shì
黄 huáng 堂 táng 清 qīng 兴 xìng 动 dòng 官 guān 梅 méi , , 遥 yáo 望 wàng 花 huā 林 lín 首 shǒu 屡 lǚ 回 huí 。 。
命 mìng 驾 jià 许 xǔ 同 tóng 狂 kuáng 客 kè 往 wǎng , , 舒 shū 笺 jiān 频 pín 有 yǒu 好 hǎo 诗 shī 催 cuī 。 。
空 kōng 怀 huái 月 yuè 观 guān 横 héng 千 qiān 影 yǐng , , 趁 chèn 取 qǔ 山 shān 宫 gōng 举 jǔ 一 yī 杯 bēi 。 。
为 wèi 语 yǔ 东 dōng 皇 huáng 相 xiāng 假 jiǎ 借 jiè , , 莫 mò 教 jiào 零 líng 乱 luàn 点 diǎn 苍 cāng 苔 tái 。 。
次韵曾宏父欲赏山宫梅花。宋代。洪适。黄堂清兴动官梅,遥望花林首屡回。 命驾许同狂客往,舒笺频有好诗催。 空怀月观横千影,趁取山宫举一杯。 为语东皇相假借,莫教零乱点苍苔。