闲 xián 上 shàng 人 rén 览 lǎn 众 zhòng 亭 tíng - - 洪 hóng 适 shì
篮 lán 舆 yú 行 xíng 尽 jǐn 白 bái 云 yún 层 céng , , 来 lái 款 kuǎn 禅 chán 居 jū 得 dé 小 xiǎo 亭 tíng 。 。
乱 luàn 石 shí 引 yǐn 泉 quán 归 guī 曲 qū 涧 jiàn , , 寒 hán 风 fēng 吹 chuī 雨 yǔ 过 guò 中 zhōng 庭 tíng 。 。
四 sì 旁 páng 野 yě 色 sè 朝 cháo 昏 hūn 别 bié , , 一 yī 览 lǎn 岩 yán 姿 zī 远 yuǎn 近 jìn 青 qīng 。 。
宴 yàn 坐 zuò 蒲 pú 团 tuán 作 zuò 何 hé 想 xiǎng , , 光 guāng 阴 yīn 不 bù 复 fù 问 wèn 尧 yáo 蓂 míng 。 。
闲上人览众亭。宋代。洪适。篮舆行尽白云层,来款禅居得小亭。 乱石引泉归曲涧,寒风吹雨过中庭。 四旁野色朝昏别,一览岩姿远近青。 宴坐蒲团作何想,光阴不复问尧蓂。